TRÁNH BÃO

Sau lưng em là cả đêm đen
Dầu có chút ánh sáng nhưng vẫn là hư ảo
Giữa bóng tối bao la ẩn mình trong mắt bão
Ánh sáng cũng như là ngọn nến trước cơn giông

Nhưng trong mắt em có cả một dòng sông
Êm đềm chảy kéo phù sa ra biển cả
Biển lặng im ngậm hết ưu tư rồi đẩy ra những đợt sóng xô bờ yên ả
Để bờ oằn mình ôm mỗi đợt sóng xả lao xao

Tôi bước trên bờ cát mịn ngắm những vì sao
Thấy ánh mắt em chập chờn lấp ló
Ánh mắt nhung huyền của cả một thời bỏ ngỏ
Sóng lại ngỡ ngàng xóa những dấu chân tôi…

Có phải không, biển đang mùa bão nổi?
Nhưng… Tôi không bao giờ tránh bão, em ơi!

23.07.2017

Facebook Comments