Trầm lặng em, trầm lặng tôi
Ta đã đi qua thủa đôi mươi thiếu thời
Em mang tuổi xuân đến khúc kiệm lời
Tôi trầm tư đứng giữa đời phiêu diêu….
Vì đâu em mải đăm chiêu
Mắt nhìn như thể xuyên chiều qua đêm
Sâu trong đôi mắt mỏi mềm
Em mang cô quạnh nỗi niềm thở than
Tôi nhìn theo mắt chứa chan
Tay ôm lấy thuở nồng nàn đôi mươi
Tặng em một chút hương đời
Cho đôi mắt ấy mỉm cười giống xưa
Cho dù đi giữa ngày mưa
Tôi mong em vẫn như xưa… nói cười
Trầm mặc tôi- quá đủ rồi
Tôi mang suy nghĩ hộ người nhé em!
4.5.17